禹門(mén)

詞語(yǔ)解釋
禹門(mén)[ yǔ mén ]
⒈ ?即龍門(mén)。地名。在山西河津縣西北、陜西韓城縣東北。相傳為夏禹所鑿,故名。
⒉ ?即龍門(mén)。指科舉試場(chǎng)。
引證解釋
⒈ ?即 龍門(mén)。地名。在 山西 河津縣 西北、 陜西 韓城縣 東北。相傳為 夏禹 所鑿,故名。
引唐 黃滔 《水殿賦》:“截通 魏國(guó) 之路,鑿改 禹門(mén) 之水。”
前蜀 韋莊 《柳谷道中作卻寄》詩(shī):“心如岳色留 秦 地,夢(mèng)逐 河 聲出 禹門(mén)。”
明 何景明 《畫(huà)魚(yú)》詩(shī):“禹門(mén) 天池云霧里,白晝雷霆行地底。”
⒉ ?即 龍門(mén)。指科舉試場(chǎng)。
引宋 辛棄疾 《鷓鴣天·送廓之秋試》詞:“禹門(mén)已準(zhǔn)桃花浪,月殿先收桂子香。”
明 范受益 《尋親記·勸勉》:“倚門(mén)望你身脫白,須作禹門(mén)驚雷客。”
分字解釋
※ "禹門(mén)"的意思解釋、禹門(mén)是什么意思由查信息漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- mén kǒu門(mén)口
- shēng mén聲門(mén)
- wú mén無(wú)門(mén)
- guān mén關(guān)門(mén)
- mén kǎn門(mén)檻
- shàng mén上門(mén)
- bā lì mén巴力門(mén)
- mén zhǔ門(mén)主
- chū mén出門(mén)
- shí èr mén十二門(mén)
- mǒu mén某門(mén)
- hòu mén后門(mén)
- mén jìn門(mén)禁
- léi mén雷門(mén)
- tóng mén同門(mén)
- sòng huò shàng mén送貨上門(mén)
- mén jiāng門(mén)將
- xī mén西門(mén)
- mén zhěn門(mén)診
- mén hù門(mén)戶
- dà mén大門(mén)
- xuān píng mén宣平門(mén)
- kān mén看門(mén)
- yuè guāng mén月光門(mén)
- zhèng mén正門(mén)
- mén piào門(mén)票
- zhuān mén專(zhuān)門(mén)
- ào mén澳門(mén)
- xiàng mén yǒu xiàng相門(mén)有相
- bù mén部門(mén)
- mén shì門(mén)市
- mén kòu門(mén)扣